Chủ tịch
Hồ Chí Minh là lãnh tụ thiên tài, người thầy vĩ đại của cách mạng Việt Nam, một
danh nhân văn hoá thế giới. Bằng nếp sinh hoạt đời thường và lối làm việc giản
dị, khoa học, Bác Hồ là tấm gương sáng phản chiếu những điều tốt đẹp, là mẫu
mực của sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa lý luận với thực tế, giữa giáo dục đạo đức
với thực hành đạo đức.
Một
trong những vấn đề đạo đức mà Chủ tịch Hồ Chí Minh muốn nêu gương để toàn dân
noi theo là chấp hành pháp luật.
Chuyện kể rằng, một lần trên đường đi, gặp đèn đỏ ở ngã tư, xe chở
Bác phải dừng lại. Một đồng chí bảo vệ định đến bục cảnh sát giao thông yêu cầu
bật đèn xanh mở đường cho xe Bác. Thấy vậy, Bác ngăn lại và nói: “Các chú không
được làm như thế. Phải gương mẫu tôn trọng luật lệ giao thông, không nên bắt
người khác nhường quyền ưu tiên cho mình”.
Qua câu chuyện, chúng ta thấy rằng, Chủ tịch Hồ Chí Minh là người
luôn tôn trọng pháp luật, nhất mực tuân theo pháp luật cho dù mình đang đứng ở
cương vị nào. Hồ Chí Minh ý thức sâu sắc rằng, trong việc xây dựng Nhà nước
kiểu mới, tấm gương đạo đức của các bậc lãnh đạo, của các nhà cầm quyền có ý
nghĩa vô cùng to lớn. Nhân dân sẽ noi theo gương đó mà hành động, ứng xử. Đối
với Người, địa vị càng cao, uy tín càng lớn, thì việc chấp hành và thực hiện
pháp luật phải càng nghiêm chỉnh. Theo Người, pháp luật là sự thể chế hoá đường
lối, chủ trương của Đảng, thể hiện ý chí của nhân dân, nên phải được thực hiện
thống nhất trong cả nước, mọi người đều bình đẳng trước pháp luật. Trong điều
kiện đảng cầm quyền, mọi cán bộ, bất cứ ở cương vị nào, đều phải sống và làm
việc theo pháp luật. Không cho phép bất cứ ai dựa vào quyền thế để làm trái
pháp luật. Đó là những quan điểm rất tiến bộ của Người mà cho đến nay vẫn còn
nguyên giá trị.
Là vị Chủ tịch nước, Người được hưởng nhiều quyền ưu tiên, nhưng
Người không sử dụng quyền ưu tiên ấy cho mình, để theo đuổi những giá trị,
những hành động cao đẹp. Đối với Người, việc gì nhỏ thì phải nghiêm túc, việc
gì lớn cần phải cẩn trọng. Lời nhắc nhở của Người không chỉ là một bài học đắt
giá cho người lái xe, mà còn là sự thể hiện một tâm hồn cao thượng, trong sáng,
giản dị nhưng cao cả, bình thường nhưng vĩ đại của Người. Hành động ấy không
chỉ là tấm gương cho những người bên cạnh Bác lúc ấy noi theo, mà còn là tấm
gương cho đời đời thế hệ sau học tập.
Đối với Chủ tịch Hồ Chí Minh, việc thực hành các giá trị đạo đức
đồng nghĩa với thực hành luật pháp một cách tự giác. Thực hiện luật pháp không
phải theo cách áp đặt, bắt buộc, mà Bác thực hiện theo nhu cầu tự thân bên
trong, thực hiện một cách thành tâm, chân thành. Bác cho rằng tuân thủ luật
pháp như vậy, thì đây cũng là một nét của văn hóa dân chủ, ý thức được nghĩa vụ
của mình, vì pháp luật là đại diện cho ý chí của nhân dân, mình thực hiện luật
pháp tức là mình tôn trọng ý chí của nhân dân.
Chúng ta biết rằng, Đảng và Nhà nước ta đang tiến hành xây dựng Nhà
nước pháp quyền XHCN, tức là trong Nhà nước ấy pháp luật được đặt ở vị trí tối
thượng. Tất cả các cá nhân và tổ chức đều phải thực thi nghiêm chỉnh mọi quy
định của pháp luật, trong đó “mọi công dân được làm những gì mà pháp luật không
cấm”, còn “mọi cán bộ, công chức chỉ được làm những việc mà pháp luật cho
phép”. Tuy nhiên, một thực tế đáng buồn là, thời gian qua đã có rất nhiều cán
bộ, đảng viên lợi dụng chức quyền để tham nhũng, xâm hại lợi ích của Nhà nước,
của công dân… mà minh chứng rõ ràng nhất chính là những vụ án “điểm”: Vụ “con
bạc triệu đô” Bùi Tiến Dũng, vụ “siêu lừa” Nguyễn Đức Chi, tiêu cực đất đai ở Gò
Vấp, Hóc Môn (TPHCM)… Những hành vi ấy không chỉ trái với quy định của pháp
luật, mà còn ảnh hưởng đến uy tín, danh dự của Đảng và Nhà nước, cản trở đến
công cuộc xây dựng và phát triển đất nước, làm mất lòng tin trong nhân dân.
Qua câu chuyện kể, chúng ta cũng không thể vô cảm khi nghĩ đến tình
trạng vi phạm Luật giao thông và tình hình tai nạn giao thông ở nước ta. Mặc dù
Đảng, Nhà nước đã rất quan tâm về an toàn giao thông, song tình hình tai nạn
giao thông vẫn diễn biến hết sức phức tạp, bình quân mỗi ngày trên đất nước ta
có đến 37 người chết do tai nạn giao thông, hàng chục người khác bị thương. Tai
nạn giao thông đã để lại đau thương cho biết bao gia đình, để lại hậu quả nặng
nề đối với toàn xã hội.
Căn nguyên nào dẫn đến những tình trạng trên? Đó chính là sự tha
hoá, biến chất, không giữ được mình của những cán bộ, đảng viên; là bệnh chủ
nghĩa cá nhân; là sự thiếu hiểu biết pháp luật nhưng lại làm bậy, hiểu biết rồi
nhưng lại làm bừa…
Chính những điều đó đã đặt ra cho chúng ta cần phải có những cơ
chế, biện pháp đồng bộ nhằm hạn chế, tiến tới loại bỏ những hành vi vi phạm
pháp luật, đặc biệt là đối với những cán bộ, đảng viên – những công bộc của
nhân dân:
Một là, Nhà nước phải có những cơ chế để tạo điều kiện cho người
dân hiểu biết và chủ động sử dụng pháp luật để bảo vệ mình, bởi có hiểu biết
được luật thì mới thực hiện đúng luật. Những biện pháp tuyên truyền, giáo dục
pháp luật phải vừa mang tính phổ thông đại chúng, vừa hấp dẫn, lôi cuốn theo
phương châm: ngắn gọn, dễ nhớ, dễ thực hiện.
Hai là, phải xây dựng được cơ chế vững chắc về pháp luật. Nói đến
cơ chế thì phải thưởng phạt kịp thời và nghiêm minh. Tôi muốn nhấn mạnh chữ kịp
thời, bởi hiện nay không có sự kịp thời. Có tội rành rành nhưng vẫn không phạt,
có công nhưng mãi chẳng được khen thưởng.
Ba là, cần nâng cao hơn nữa nhận thức về vai trò của đạo đức, pháp
luật và sự kết hợp giữa chúng trong quản lý xã hội.
Trong tình hình hiện nay, nếu chỉ hô hào chung chung về lương tâm,
đạo đức mà không gắn với giáo dục và thực thi pháp luật, thì sẽ không thể điều
chỉnh, kiểm soát được mọi hành vi của con người. Khi có sự kết hợp thống nhất
biện chứng giữa đạo đức và pháp luật thì đạo đức với sự giáo dục, thuyết phục
sẽ tăng sức lan tỏa lâu bền, pháp luật với sức mạnh cưỡng chế sẽ tạo nên xung
lực mới.
Bốn là, bắt đầu ngay một lộ trình xây dựng và thực hiện pháp luật,
như: Chuyên nghiệp hóa hoạt động của cơ quan lập pháp - Quốc hội; trước khi đưa
vào cuộc sống các văn bản luật cần thông qua một cuộc trưng cầu dân ý để điều
chỉnh, bổ sung những nội dung cần thiết; phải bảo đảm tính nghiêm minh tuyệt
đối trong việc chấp hành pháp luật, bảo đảm được tính minh bạch, công bằng
trong cách xử lý mọi trường hợp…
Năm là, xây dựng lối sống, lao động và học tập theo pháp luật, xây
dựng ý thức tuân thủ pháp luật tuyệt đối - một nền pháp luật thấm đẫm những giá
trị của đạo đức theo tư tưởng và tấm gương mẫu mực: Hồ Chí Minh.
Đối với Bác Hồ, đạo đức là gốc, pháp luật là chuẩn, là khát vọng
cho độc lập, tự do, cho công bằng xã hội, cho hạnh phúc của nhân dân. Tư tưởng
của Bác về một nền pháp luật dân chủ, bình đẳng, về vai trò quan trọng của pháp
luật trong đời sống của xã hội, về sự cần thiết của việc chấp hành nghiêm minh
pháp luật… là một trong những giá trị to lớn cần được kế thừa, phát triển trong
sự nghiệp đổi mới và phát triển bền vững của đất nước. “Sống và làm việc theo
Hiến pháp và pháp luật” không chỉ là khẩu hiệu mà phải là nguyên tắc xử sự
trong đời sống hàng ngày, phải là phương châm hành động cụ thể của mọi cá nhân
và tổ chức trong xã hội, đặc biệt là đối với cán bộ, đảng viên.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét